❓Bạn sẽ làm gì? Một người đàn ông bất tỉnh đã đến bệnh viện với hình xăm “không hồi sức”, và các bác sĩ không biết phải làm gì!!
Một chút khó xử – bạn sẽ làm gì?
Các nhân viên cấp cứu ngoại viện đã đưa một người đàn ông 70 tuổi bất tỉnh có tiền sử bệnh phổi tắc nghẽn mãn tính, đái tháo đường và rung nhĩ đến khoa cấp cứu, nơi ông được phát hiện có nồng độ cồn trong máu cao. Các nhân viên của khoa ICU đã đánh giá ông vài giờ sau đó khi hạ huyết áp và nhiễm toan chuyển hóa anion-gap với độ pH là 6,81. Ngực trước của ông có hình xăm dòng chữ “Không được hồi sức” kèm theo chữ ký được cho là của ông (Hình 1).
Vì ông đến mà không có giấy tờ tùy thân hoặc gia đình, nên bộ phận công tác xã hội đã được gọi đến để hỗ trợ liên lạc với người thân. Mọi nỗ lực điều trị các nguyên nhân có thể hồi phục gây ra tình trạng giảm ý thức của ông đều không mang lại trạng thái tinh thần đủ để thảo luận về các mục tiêu chăm sóc. Các bác sĩ đã cố gắng đưa người đàn ông trở lại trạng thái tỉnh táo nhưng không thành công.
Đó là một tình huống phức tạp, thậm chí còn phức tạp hơn nữa khi có một hình xăm trên ngực trước của ông có dòng chữ “Không hồi sức”, kèm theo chữ ký được cho là của ông.
Ban đầu, chúng tôi quyết định không tôn trọng hình xăm, viện dẫn nguyên tắc không chọn con đường không thể đảo ngược khi đối mặt với sự không chắc chắn. Quyết định này khiến chúng tôi mâu thuẫn vì nỗ lực phi thường của bệnh nhân trong việc công khai chỉ thị trước được cho là của mình; do đó, chúng tôi đã yêu cầu tham vấn về đạo đức. Bệnh nhân được kê đơn kháng sinh theo kinh nghiệm, được hồi sức truyền dịch tĩnh mạch và thuốc làm co mạch, và được điều trị bằng thở máy BiPAP.
Sau khi xem xét trường hợp của bệnh nhân, các cố vấn về đạo đức đã khuyên chúng tôi tôn trọng hình xăm không hồi sức (DNR) của bệnh nhân. Họ cho rằng hợp lý nhất là suy ra rằng hình xăm thể hiện một sở thích đích thực, rằng những gì có thể được coi là thận trọng cũng có thể được coi là nghi lễ, và rằng luật pháp đôi khi không đủ linh hoạt để hỗ trợ việc chăm sóc lấy bệnh nhân làm trung tâm và tôn trọng lợi ích tốt nhất của bệnh nhân. Một lệnh DNR đã được viết. Sau đó, bộ phận công tác xã hội đã có được một bản sao lệnh DNR “ngoài bệnh viện” của Sở Y tế Florida, phù hợp với hình xăm. Tình trạng lâm sàng của bệnh nhân xấu đi trong suốt đêm và bệnh nhân tử vong mà không hồi sức nâng cao.
Họ cho rằng hợp lý nhất là suy ra rằng hình xăm thể hiện một sở thích đích thực. Yêu cầu xăm hình của bệnh nhân này gây ra nhiều nhầm lẫn hơn là rõ ràng.
Các bác sĩ cũng đã tìm thấy được yêu cầu bằng văn bản hợp pháp về “Không hồi sức” của NB, đặc biệt là vì khi xem xét tài liệu đã xác định được một báo cáo trường hợp về một người có hình xăm DNR không phản ánh mong muốn hiện tại của anh ấy. Tình trạng lâm sàng của bệnh nhân xấu đi trong suốt đêm và anh ta đã qua đời mà không hồi sức nâng cao.
Yêu cầu DNR có hình xăm của bệnh nhân này gây ra nhiều nhầm lẫn hơn là rõ ràng, do lo ngại về tính hợp pháp của nó và có thể là niềm tin vô căn cứ rằng hình xăm có thể tượng trưng cho lời nhắc nhở vĩnh viễn về những quyết định hối tiếc đã đưa ra khi người đó say xỉn.
Bất chấp những khó khăn mà bệnh nhân gặp phải khi bày tỏ mong muốn cuối đời của mình, báo cáo trường hợp này không ủng hộ cũng không phản đối việc sử dụng hình xăm để thể hiện mong muốn cuối đời khi người đó mất khả năng.
Tác giả
Gregory E. Holt, M.D., Ph.D.
Bianca Sarmento, M.D.
Daniel Kett, M.D.
Kenneth W. Goodman, Ph.D.
University of Miami, Miami, FL
Case study của NEJM
https://www.nejm.org/doi/full/10.1056/NEJMc1713344