Nơi HY VỌNG và SỨC KHỎE giao thoa trong trải nghiệm của bệnh nhân
Hy vọng [Hope] là một khái niệm thú vị. Đó là cảm giác mà bạn có, ở hiện tại, về những gì bạn mong đợi sẽ xảy ra trong tương lai. Trong chăm sóc sức khỏe, điều này hầu như luôn có nghĩa là hy vọng của bệnh nhân là tương lai sẽ ít đau khổ hơn, chữa lành nhiều hơn và bao gồm cả sức khỏe tổng thể tốt hơn.
Lý thuyết hy vọng [Hope theory] (Snyder, 1991) cung cấp một điểm khởi đầu để hiểu cách hy vọng phát triển và những gì có thể được thực hiện để tạo ra hy vọng như một phần của hành trình chăm sóc.
Nói cách khác: Chúng ta có thể làm gì để giúp bệnh nhân cảm thấy lạc quan, cho dù họ đến phòng khám của chúng tôi để kiểm tra sức khỏe định kỳ hay đang tìm kiếm một con đường phía trước sau khi được chẩn đoán là thay đổi cuộc sống, đe dọa tính mạng?
🍀Đầu tiên, cần phải có một đối tượng hy vọng. Một mục tiêu cần đạt được. Điều đó có thể có nghĩa là đạt được điều gì đó mong muốn hoặc tránh được điều gì đó đáng sợ.
Trong Lý thuyết hy vọng, các yếu tố đầu vào cần thiết để đạt được mục tiêu đó là sự kết hợp của “tác nhân” (“ý chí”) và “con đường” (“cách”). Nhưng Lý thuyết Hy vọng chủ yếu tập trung vào sự tự tin của một người vào khả năng tự tìm ra con đường riêng để đạt được mục tiêu của họ. Lý thuyết Hy vọng thậm chí còn định lượng trải nghiệm về “hy vọng” đơn giản là tổng hợp sự tự tin của một người trong việc đạt được mục tiêu của họ.
Nhưng câu chuyện đó còn nhiều điều hơn thế nữa.
Cách vận hành hy vọng trong chăm sóc sức khỏe
Bệnh nhân tìm kiếm dịch vụ chăm sóc sức khỏe vì họ cần được giúp đỡ. Và khi tìm kiếm sự giúp đỡ đó, bệnh nhân phải dựa vào người khác. Chúng ta cần thừa nhận rằng hy vọng không phải lúc nào cũng đến từ bên trong. Nó có thể đến từ cách người khác hỗ trợ và giao tiếp với chúng ta—cách họ giúp tìm ra và tuân thủ con đường hướng tới sự chữa lành. Chúng ta cần nhận ra rằng khi các bác sĩ lâm sàng tìm cách hiểu mục tiêu của bệnh nhân và nhẹ nhàng hướng dẫn họ đến những mục tiêu vừa thực tế vừa có ý nghĩa, họ đang biến hy vọng thành hiện thực. Khi nhân viên truyền đạt ý định và cam kết giúp đỡ bệnh nhân, họ đang chứng minh rằng họ tin rằng có lý do để hy vọng. Và khi họ giúp bệnh nhân hiểu các bước tiếp theo trong kế hoạch chăm sóc và các con đường mà những bệnh nhân tương tự đã thực hiện để đạt được các mục tiêu tương tự, họ đang cho thấy rằng hy vọng của họ có thể thành hiện thực.
Quan trọng là, những hành vi này thay đổi cách bệnh nhân hình dung về tương lai. Chúng giúp bệnh nhân tự tin hơn rằng kết quả chăm sóc sức khỏe mong muốn có thể và sẽ đạt được. Và điều năng động nhất về hy vọng là sự thay đổi tư duy tích cực. Sự cải thiện về triển vọng là bản chất của hy vọng. Bạn có thể nói rằng tạo ra hy vọng là quá trình bật công tắc mờ trong một căn phòng tối để tương lai trông tươi sáng hơn bạn nghĩ.
3 cách để xây dựng sự lạc quan vào trải nghiệm của bệnh nhân
❤️Giúp bệnh nhân suy nghĩ về mục tiêu của họ và hướng tới các mục tiêu có ý nghĩa và khả thi. Điều này đòi hỏi phải tìm hiểu những người bạn chăm sóc—lắng nghe bệnh nhân của bạn và hiểu hy vọng cũng như nỗi sợ hãi của họ. Nhưng để làm được điều này, bạn cũng cần có lòng can đảm để hướng dẫn bệnh nhân hướng tới các mục tiêu thực tế sẽ có tác động có ý nghĩa đến cuộc sống của họ.
❤️Cho bệnh nhân thấy rằng bạn quan tâm đến họ. Hãy dành cho họ sự chú ý, thừa nhận và xác nhận cảm xúc của họ, đồng thời khẳng định lại cam kết của bạn trong việc giúp họ trên hành trình hướng tới sức khỏe.
❤️Vạch rõ con đường phía trước. Giải thích các bước tiếp theo trong kế hoạch chăm sóc của họ và trả lời kỹ lưỡng các câu hỏi của họ để đảm bảo họ hiểu kế hoạch. Mô tả những gì trông giống như đối với những bệnh nhân khác trong hoàn cảnh của họ. Giúp họ biết những mốc quan trọng nào nằm ở phía trước và cách bạn sẽ cùng nhau đưa ra quyết định trên con đường hướng đến sức khỏe và điều trị.
Những hành động chính này, truyền tải ý định về mặt cảm xúc (ý chí) và giáo dục về các bước tiếp theo trong việc chăm sóc (cách thức), đều là những việc mà các bác sĩ lâm sàng và nhân viên thực hiện hàng ngày. Chúng là một phần của việc tối ưu hóa trải nghiệm chăm sóc, nhưng nhân viên nên nhận ra rằng họ đang tham gia vào việc tạo ra hy vọng cùng lúc.
Làm như vậy tạo động lực để đảm bảo chúng ta hành động với độ tin cậy cao, vì mọi bệnh nhân. Và nó cũng giúp nhân viên kết nối lại với lý do họ làm việc trong ngành chăm sóc sức khỏe ngay từ đầu: để làm cho tương lai của bệnh nhân tốt đẹp hơn so với những gì có thể xảy ra. Và sau đó, nó nhắc nhở chúng ta rằng những kết quả quan trọng nhất là những kết quả quan trọng đối với bệnh nhân.
Tôi hy vọng tất cả chúng ta có thể dành một vài phút để suy ngẫm về những gì chúng ta đang làm – cá nhân và hệ thống – để khuyến khích hy vọng, xây dựng các hệ thống nuôi dưỡng sự lạc quan trong số những người được chúng ta chăm sóc.
🍀Bạn đang lắng nghe bệnh nhân như thế nào?
🍀Bạn đang xây dựng các nhóm xung quanh sự đồng cảm và kết nối chân thành như thế nào?
🍀Và biến tổ chức của bạn thành một hệ thống của lòng biết ơn và tình yêu?
Để liên tục thúc đẩy cải tiến PX, điều quan trọng là chúng ta phải cùng nhau hành động – công việc này không thể và sẽ không thành hiện thực trong chân không.
Nguồn https://info.pressganey.com/press-ganey-blog-healthcare-experience-insights/hope-as-a-patient-centered-outcome
Tham khảo
Snyder CR, Harris C, Anderson JR, Holleran SA, Irving LM, Sigmon ST, Yoshinobu L, Gibb J, Langelle C, Harney P. The will and the ways: development and validation of an individual-differences measure of hope. J Pers Soc Psychol. 1991;60(4):570‐85. PMID: 2037968. https://doi.org/10.1037//0022-3514.60.4.570.