Khi BS chẩn đoán: một phân tích ngôn ngữ về cách các bác sĩ lâm sàng trao đổi thông tin chẩn đoán
Mục tiêu
Nghiên cứu từ góc độ ngôn ngữ học về cách các bác sĩ lâm sàng đưa ra chẩn đoán cho bệnh nhân và cách các nhận định này liên quan đến độ chính xác của chẩn đoán.
Phương pháp
Để xác định các đặc điểm về thời gian và diễn ngôn trong các tuyên bố chẩn đoán, các tác giả đã phân tích 16 tương tác được ghi lại bằng video được thu thập trong một kỳ thi thực hành có mức độ cạnh tranh cao dành cho các bác sĩ lâm sàng được đào tạo quốc tế (25% là nữ, n = 4) để được công nhận hành nghề tại Úc.
Nhóm NC đã ghi lại thời gian dành cho việc ghi chép bệnh sử, khám, chẩn đoán và quản lý. Họ đã trích xuất và phân tích diễn dịch các loại tuyên bố chẩn đoán dựa trên tài liệu tham khảo.
Kết quả
Một nửa số người tham gia đã đưa ra chẩn đoán đúng, trong khi một nửa còn lại chẩn đoán sai bệnh nhân.
Trung bình, các bác sĩ lâm sàng mắc lỗi chẩn đoán mất ít hơn 30 giây để ghi chép bệnh sử và nhiều hơn 30 giây để đưa ra chẩn đoán so với các bác sĩ lâm sàng chẩn đoán đúng.
Phần lớn các tuyên bố chẩn đoán đều có bằng chứng (mô tả các quan sát cụ thể (n = 24) hoặc ám chỉ đến các quy trình chẩn đoán (n = 7), kiến thức hoặc phán đoán cá nhân (n = 8), khái quát (n = 6) và khẳng định (n = 4).
Các bác sĩ lâm sàng chẩn đoán sai đã cung cấp nhiều quan sát cụ thể hơn (n = 14) so với những người chẩn đoán đúng (n = 9).
Kết luận
Các tương tác có lỗi chẩn đoán, có thời gian ghi chép bệnh sử ngắn hơn, các tuyên bố chẩn đoán dài hơn và có nhiều bằng chứng hơn.
Thời gian dành cho việc ghi chép bệnh sử và chẩn đoán, và việc sử dụng các tuyên bố chẩn đoán có bằng chứng có thể là các chỉ số cho độ chính xác của chẩn đoán.
Trích Dahm, M. & Crock, C. (2022). Diagnostic statements: a linguistic analysis of how clinicians communicate diagnosis. Diagnosis, 9(3), 316-322. https://doi.org/10.1515/dx-2021-0086